Tình yêu của chúng tôi đến một cách tự nhiên như nắng mai len qua khung cửa sổ – nhẹ nhàng, ấm áp nhưng đủ để sưởi ấm cả hai tâm hồn. Chúng tôi gặp nhau, đồng hành và dần nhận ra, hạnh phúc không nằm ở những điều lớn lao mà ở những khoảnh khắc bình yên khi có nhau trong cuộc sống này.
Giữa bao đổi thay của cuộc đời, chúng tôi vẫn chọn ở lại bên nhau – chọn yêu thương thay vì giận hờn, chọn thấu hiểu thay vì hơn thua. Mỗi ngày trôi qua là thêm một lần biết ơn vì có người cùng mình sẻ chia, cùng cười, cùng mơ về tương lai.
Tình yêu ấy không ồn ào, không phô trương, nhưng luôn đủ đầy. Nó giống như một bản nhạc dịu dàng, chỉ cần lắng nghe là thấy bình yên, chỉ cần ở bên nhau là thấy trọn vẹn.